MÙI VỊ XƯƠNG RỒNG

Nhật kí nông dân tập sự – 20/01/2017

Một người bạn sau thời gian gần 1 tuần ra phụ mình làm vườn đã phải kêu lên “cái xứ gì mà cây nào cũng có gai” hihi. Trong số các cây có gai ấy, không thể không nhắc tới xương rồng. Mình hay gọi là xương rồng bàn chải 🙂

Từ ngày bắt đầu làm vườn, cây xương rồng mang đến cho mình nhiều điều phải suy ngẫm. Khi khai phá khu bờ sông bỏ hoang bấy lâu, mình đã phá đi 2 bụi xương rồng rất lớn. Phải đã từng cầm cuốc tự tay phá đi bụi xương rồng mới hiểu rằng cái kết cấu mà người ta gọi “bụi” này cực kì vững chắc. Rễ chính rễ phụ ăn sâu vào đất, ăn ngang ăn dọc, rễ chính có thể to như khúc gỗ.

Phan Rang đang mùa gió Bắc, gió ào ào, gió vi vút, gió bốc bay tất cả mọi thứ, gió ném cát rào rào vào mặt. Thế mà nếu ngồi sau lưng bụi xương rồng, sẽ chỉ cảm nhận gió rất nhẹ, rất khẽ. Bụi xương rồng có khả năng làm tiêu biến đi tất cả những mạnh bạo và khắc nghiệt của cơn gió một cách đáng kinh ngạc.

Lúc thành lũy xương rồng đổ xuống, mình cứ cảm giác như đã làm gì đó sai sai. Những cây nhỏ thân thảo khó lòng sống nổi với những trận gió. Cây xương rồng đã dạy cho mình bài học số 1.

Hôm nay, cây xương rồng dạy cho mình bài học số 2.

Mỗi khi nhìn bụi xương rồng và những cái gai dài nhọn hoắt gan lì mình cứ luôn tự hỏi một người sẽ như thế nào nếu…bị rớt vào bụi xương rồng ? Nghe có vẻ mắc cười nhưng mình hoàn toàn thành thật đấy.

Hôm nay mình có câu trả lời cho thắc mắc bao năm qua. Quả là trời không phụ lòng người 😀

Chả là từ khi làm nông dân, cứ ở đâu có rơm có cỏ, bất cứ thứ gì có thể phủ đất là mắt mình sáng rỡ. Phát hiện ra 1 vườn bắp bên đê đã thu trái, hôm nay họ cuốc cây và dồn lại đốt. Mình lập tức phi xuống xin xỏ, họ cho ngay vì có người dọn phụ càng đỡ công.

Chạy chiếc xe cà tàng của mẹ, chở theo 3 bó thân bắp to bự phía sau, mặt mày hớn hở.
Từ trên đê rẽ vào con dốc để chạy xuống vườn, con đường này mình đã đi cả trăm lần. Nhưng hôm nay trải nghiệm rất mới ! Lại còn cảm giác mạnh nữa chứ 😀

Vừa rẽ qua đầu con dốc thì xe mất thắng (thiệt đúng lúc), trong 1/100 giây mình đã thấy cả người và xe nằm gọn trong bụi xương rồng sau khi lao xuống với tốc độ ngang bằng cơn gió. Ahihi.

Nếu có ai mà nhìn thấy cảnh này từ sau lưng thì có lẽ nghĩ cô gái này chắc chán đời tự tử đây, thấy lao vào bụi xương rồng với thái độ dứt khoát vậy mà :D. Cứ nghĩ vậy lại làm mình cười ngặt nghẽo.

Nằm trong bụi xương rồng, bị kẹt giữa cái xe và đống cây bắp không thể nhúc nhích được, mình kêu lớn “giúp với”, thế mà bao nhiêu người qua đường…cứ đi tiếp :(. Chắc không thấy người, cũng chả thấy xe, họ tưởng nghe nhầm tiếng gió ahihi.

May mà có 1 cô đạp xe chầm chậm ngang qua, thấy tiếng kêu phát ra từ bụi xương rồng mới dừng lại xem xét, phù uuu tập 1 !

Xét thấy không thể nào cứu được “nạn nhân” tội nghiệp, cô mới kêu người đi đường giúp, thế mà mọi người cũng…cứ thế đi hà 😀

Cuối cùng cũng có 1 chú chịu dừng lại giúp, phù uuu tập 2 !

2 người hợp sức lôi con nhỏ từ cái bụi xương rồng ra, rồi lại lôi dùm cái xe của nó ra cũng mệt phờ râu. Thế nhưng chắc nhìn cái mặt hớn hở và cảm ơn rối rít của con nhỏ “nạn nhân” thì chắc cô chú cũng đỡ bớt mệt. Chắc có ai đó sẽ vui vì sáng nay đã mần phước “cứu’ được người hihi.

Sau khi gỡ những cái gai có thể gỡ trên cả người và bánh xe, trên đường cô gái nghiệm được những bài học sau:

1. Hãy yêu cầu giúp đỡ khi bạn thực sự cần. Ngay cả khi bạn có thể tự xoay xở, nhưng được giúp đỡ sẽ giúp bạn có kết cục không quá “bi thương” :D. Nếu không kêu người giúp, cô gái một mình vẫn có thể thoát ra ngoài, nhưng chắc là sẽ ăn thêm vài trăm gai nựa 😀

2. Trong cuộc sống này, đừng “đi” quá nhanh và bỏ qua những “tín hiệu” cần giúp đỡ từ những người xung quanh. Ngay cả khi bạn không thể trực tiếp giúp, hãy tìm người có thể !

3. Niềm vui nhận được khi giúp đỡ người khác. Cái này thì mình chắc lắm lắm, 2 cô chú sáng nay chắc phải vui tủm tỉm cười vì đã cứu được con nhỏ tội nghiệp 😀

4. Điều gì, dù tốt hay xấu, xảy ra cũng đều có lí do của nó (lời sếp Hang Mai). Điều xấu chưa hẳn đã xấu, mà tốt cũng chưa hẳn tốt. Thế nên, quan trọng nhất là thái độ mình đón nhận mọi việc.

Phi vụ bay vào bụi xương rồng không những cho mình những bài học như đã kể “mua vui” cho các bạn ở trên. Nó còn đưa đến cho mình câu trả lời cho 1 việc mà lâu này mình băn khoăn, tai nạn này thật tuyệt, mình thậm chí đã nghĩ như vậy khi “ánh sáng” lóe lên trong đầu.

Chúc mọi người những ngày cuối năm vui nhộn, còn mình, tết này ngồi nhổ gai chắc sẽ zui lắm 🙂
PS: tấm hình dễ thương này chụp trên đường lên tháp Chăm chứ không phải bụi xương rồng tội nghiệp bị mình tung vào đâu.

Xương rồng ngỡ cằn cỗi và gai góc vậy mà cái cây hoa dây leo vắt ngang, cây trở nên mềm dịu và tươi mát đến lạ ! Đừng bao giờ nhìn bề ngoài đoán bên trong mà nhầm. Ai biết được, giữa bụi xương rồng và dây hoa ai là kẻ gai góc và mạnh mẽ hơn ?